CÀ PHÊ MỘT MÌNH
Cuộc đời
đang phẳng lặng
Bỗng thấy lòng buồn ghê
Làm bạn với cà phê
Tìm vui trong giọt đắng
Bỗng thấy lòng buồn ghê
Làm bạn với cà phê
Tìm vui trong giọt đắng
Trời lúc
mưa lúc nắng
Biển lúc lặng lúc trào
Đời không hiểu vì sao
Cứ vui buồn lẫn lộn
Biển lúc lặng lúc trào
Đời không hiểu vì sao
Cứ vui buồn lẫn lộn
Cà phê là
cách trốn
Muốn thoát khỏi nỗi buồn
Những ai uống luôn luôn
Là nỗi buồn chồng chất.
Muốn thoát khỏi nỗi buồn
Những ai uống luôn luôn
Là nỗi buồn chồng chất.
Đinh Ngọc Nhận
0 nhận xét:
Đăng nhận xét